Nằm trên đường Quang Trung, khu vực trung tâm TP. Vinh, Diệc Cổ Tùng Lâm, nơi người dân ở đây quen gọi là chùa Diệc từng một thời là niềm tự hào của người dân. Đó là bởi ngôi chùa được coi là lớn nhất ở Nghệ An, được xây dựng từ cuối thời Trần và là trung tâm tu học, tâm linh tín ngưỡng bậc nhất trong vùng.

Bức ảnh đen trắng chụp những năm đầu thế kỷ XX cho thấy chùa Diệc nằm sát đường thiên lý, có lũy cây bao bọc, hồ sen thanh khiết, tháp nhỏ trầm tư.

Đầu năm ghé thăm cổ tự, có rất nhiều câu chuyện khác nhau giải thích về sự hình thành của chùa, nhưng có lẽ huyền sử gắn với loài chim diệc là thuyết phục nhất. Những ngày xa xưa, nơi đây là khu đất trống với nhiều ao chuôm.

Ngay sau thời khắc giao thừa, người dân thành Vinh đã cùng nhau tới chùa, thắp hương lễ Phật… và cầu an, xin lộc.

Vào năm trời làm hạn hán kéo dài, ao chuôm, đồng bãi trong vùng khô cạn hết. Rồi một hôm chim diệc bay kín trời, sau đó hạ cánh và chen chúc nhau trong lòng các ao chuôm nứt nẻ. Bầu trời bỗng tối sầm lại, mây đen vần vũ, giông tố nổi lên và mưa ào ào trút xuống.

Người dân trong vùng tin rằng, những con diệc đã được phái xuống giúp dân làm mưa giải hạn nên họ gom nhặt xác diệc lại, đắp thành một gò nhỏ. Đêm đó, người ta thấy hàng trăm con diệc bay lên trời và dân làng đã dựng lên ở đây ngôi chùa bằng tranh, đặt tên là chùa Diệc.

Một phần tam quan cổ kính chùa Diệc xưa còn nguyên vẹn.
Ngoài khu tam quan, chùa cũng còn giữ được 2 tấm bia bằng đá và 1 gian trước kia là tòa thiêu hương, nay được tận dụng làm nơi thờ Phật.

Được dựng lại vào năm 1742, chùa Diệc vẫn rất đơn sơ với tường tranh, vách đất và bao quanh bởi một khu vườn rậm rạp. Chim muông kéo nhau về nhiều và khách thập phương tìm về lễ bái rất đông mỗi năm.

Sau nhiều lần trùng tu, kể từ cuối thế kỷ XIX, chùa dần trở thành trung tâm Phật giáo, chốn tu hành của nhiều bậc cao tăng ở xứ Nghệ. Đây cũng là nơi lưu giữ bản chép tay bằng chữ Nôm Văn chiêu hồn nổi tiếng của đại thi hào Nguyễn Du.

Qua thời gian thăng trầm và biến thiên của lịch sử, chùa Diệc còn hai tấm bia đá đặt bên trong cổng Tam quan.
Về nơi cửa Phật, giữa không gian thanh tịnh, trong hương hoa mộc, sắc màu của đèn hoa khiến du khách cảm thấy lòng nhẹ nhàng, thanh thản, bỏ lại phía sau bao vất vả trong cuộc mưu sinh. 

Giờ thì lẫn vào bóng tháp, trong hương hoa mộc vẫn còn đó những đường nét dựng xây cổ kính với tam quan và lầu gác chuông đường bệ. Phía trong chính điện, có một không gian uy nghi, trầm mặc với những bức đại tự lưỡng long triều nguyệt, câu đối sơn son thếp vàng, tòa sen và hương án lung linh ánh nến. Những ngày đầu năm mới, người dân Vinh và các vùng phụ cận thường đến đây du xuân, cầu an, chúc phúc cho gia đình và người thân.

Chùa Diệc được xây dựng trên cơ sở di tích cũ với chính điện được thừa kế những nét kiến trúc văn hóa truyền thống của dân tộc, hài hòa với không gian thờ tự, đáp ứng nhu cầu tín ngưỡng tâm linh và tu học Phật pháp của tăng ni, phật tử.
Phật tử thập phương dâng thắp hương lễ Phật tại Chùa Tùng Lâm Diệc Cổ…
… con trẻ đi lễ chùa lấy thiệp và viết lên điều mong muốn cho bản thân, gia đình, người thân trong năm mới.
Bộ ảnh được thực hiện bởi dòng máy ảnh EOS R Full-frame Mirrorless, EOS R5 do Lê Bảo Minh đơn vị phân phối chính thức và độc quyền thương hiệu Canon tại thị trường Việt Nam cung cấp trải nghiệm.
 
Ý kiến của bạn
Bình luận
Xem thêm bình luận