am Thụy Ứng

Chiều quê

Chiều quê

Chuyện của nhà sư Thích Tâm Hiệp

Có những buổi chiều nơi am quê yên bình đã nuôi dưỡng và tiếp thêm sức mạnh cho tôi qua những con đường rất dài, rất xa, qua những tháng năm rất nhiều đổi thay và cũng nhiều gian khó.

Thường trong vô thường

Thường trong vô thường

Chuyện của nhà sư Thích Tâm Hiệp

Chúng ta sinh ra đôi bàn tay để nắm chặt, để sẻ chia cho nhau nỗi khó khăn trong đời; sinh ra đôi bờ vai để nương tựa, để nâng đỡ và gánh vác. Đó chính là sợi dây tuyệt vời để kết nối con người lại gần nhau hơn và biết yêu thương, biết cần nhau hơn.

Hương quê

Hương quê

Chuyện của nhà sư Thích Tâm Hiệp

Hương quê, thứ hương đọng trong tâm thức từ thủa lọt lòng giữa đôi bàn tay mẹ cha ướp vào tôi từng ngày lớn khôn.

Tháng 7 nhớ nguồn và câu chuyện về hành trình tri ân

Tháng 7 nhớ nguồn và câu chuyện về hành trình tri ân

Chuyện của nhà sư Thích Tâm Hiệp

Một tiếng nổ, nhanh như tia chớp các Anh đã thành người thiên cổ, thân trai trẻ vùi ba tấc đất, lấp vội, chôn hờ trên quê lạ xứ người theo bước chân chinh chiến của đồng đội. Nỗi niềm các Anh ai người thấu cảm hết lẽ sống chết để hoài vọng tri ân?

Và Hành Trình Tri Ân

Và Hành Trình Tri Ân

Chuyện của nhà sư Thích Tâm Hiệp

Mỗi chúng ta hôm nay được sống bình yên là nhờ triệu triệu những máu xương, những chia xa, mất mát, nhờ triệu triệu tiếng khóc than và nỗi đau xé ruột gan của ông cha mình năm nào... Quảng Trị, mỗi một tấc đất còn đó là để cho chúng ta biết sống với nhau nhân nghĩa, hiền hòa hơn...

Quê hương

Quê hương

Chuyện của nhà sư Thích Tâm Hiệp

Quê là mẹ là cha, là vườn nhà chở che hồn con trẻ lớn lên đi vào da, vào máu thịt nuôi sống thành người. Quê là nơi trở về, là chốn thiêng để con người biết yêu quý bà con lối xóm tình người.

Lên đầu trang
Top