Đầu mùa gió lạnh, cái cảm giác hanh hao lại tràn về khắp phố phường Hà Nội. Đâu đó trên những tán cây cổ thụ dọc các con đường là sự hoà phối hài hoà màu sắc rực rỡ của muôn loài cây, loài hoa làm con tim như lay động, tâm hồn như lâng lâng bay bổng, ta thấy Hà Nội thật quyến rũ, thật yêu kiều trong màu thời gian, màu không gian mới. Gió lạnh đầu mùa len lỏi vào từng khe cửa chưa khép chặt, cảm giác se lạnh dâng lên nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Tiết thu Hà Nội dễ khiến người ta buồn và hoài niệm về những điều đã cũ, những con đường đã qua, những câu chuyện chưa có hồi kết và cả những con người đã lâu chưa gặp. Bất chợt, muốn lang thang đâu đó chỉ để cảm nhận Hà Nội đang khoác màu áo mới, để hít hà cái se lạnh một sớm mùa thu nơi đây.
Hà Nội là vậy, cứ chuyển mình theo bốn mùa, cứ thoả sức biến hoá để rồi gieo giắc thân thương, nhung nhớ cho những ai đã đặt chân đến nơi đây một vẻ đẹp cổ kính, giản dị, một niềm tin hy vọng cháy bỏng và đầy sức sống.
Mỗi thành phố lại chứa đựng trong nó những vẻ đẹp riêng và con người sống ở đó cũng yêu nó bằng cách riêng của họ. Những người mới đặt chân đến Hà Nội họ mở rộng lòng mình để đón nhận và chiêm ngưởng vẻ đẹp của thành phố, từng ngôi nhà, từng con đường, từng góc phố họ ngang qua.
Cuộc sống xô bồ, hối hả với những lo toan thường nhật nhiều lúc làm mỗi người cảm thấy mệt mỏi và không còn chút cảm hứng để đi dạo vào mỗi buổi tối thu Hà Nội, dù cho hoa sữa vẫn thơm từng con phố nhỏ, mùi hương của nó vẫn làm mỗi người xao xuyến, bồi hồi nhớ thương về mối tình đầu nhiều ước mộng.
Tôi yêu Hà Nội trong chút tĩnh lặng của nắng chiều, những con đường mùa thu vàng lá, hoa sữa thơm ngọt ngào đầu phố mỗi đêm về, những gánh hàng hoa còn đọng sương sớm hay những cơn mưa rào mùa hè bất chợt.
Nếu ví Sài Gòn như một quý bà sang chảnh, và sắc xảo, với cuộc sống sôi động và đầy tham vọng thì Hà Nội lại giống như một cô thôn nữ đang dần quen với cuộc sống hiện đại. Mỗi thành phố đều mang trong mình một dáng vẻ và sức hút riêng không thể nào trộn lẫn.
Tôi không biết trước được có lúc nào đó lòng tôi sẽ đổi thay và tình yêu của tôi dành cho Hà Nội liệu có còn nguyên vẹn nữa?
Nhưng tôi chắc chắn rằng ở thành phố này vẫn còn nhiều điều đẹp đẽ làm người ta say đắm. Đôi khi phải tách vẻ đẹp đó ra khỏi sự hối hả của cuộc sống hàng ngày, tìm về với vẻ thanh bình, sâu lắng bên trong của nó. Phải thay đổi từ trong nhận thức, suy nghĩ và hành động của mỗi người. Hà Nội sẽ đẹp nếu chúng ta biết sống đẹp.
Phạm Đình Phong