nhà biên kịch phạm ngọc tiến
Nguyễn Việt Hà, nhà văn của phố cổ
Chuyện của Tiến TrọcNguyễn Việt Hà đã sắp bước vào tuổi tròn hoa giáp. Ngày ngày, anh vẫn cần mẫn, miệt mài, không ngừng nghỉ trên bàn viết.
Tiếng khóc chào cuộc đời
Chuyện của Tiến TrọcNếu phải chọn một cái gì đó ấn tượng nhất cuộc đời này, không cần phải suy nghĩ tôi có thể trả lời ngay đó là tiếng khóc chào đời của một con người.
Khói đồng vào phố
Chuyện của Tiến TrọcSẽ có người bảo các ông thi vị khói rơm. Môi trường ô nhiễm vì khói. Khói mịt mùng che lấp tầm nhìn gây ra những tai nạn trên xa lộ. Đúng là có điều ấy. Nhưng mỗi khi mùa đến từ cửa sổ nhìn ra cánh đồng bây giờ là những tòa chung cư chen lấp, cao vút, tự nhiên tôi lại thèm được bật tung cửa sổ đón khói xộc vào nhà để hà hít để nhấm nháp ký ức cánh đồng xưa.
Khi đàn chim bay đi...
Chuyện của Tiến TrọcNhững đàn chim sẽ lần lượt bay đi. Và cái hồ với những cánh chim niềm vui sống của riêng tôi một ngày nào đó sẽ thành bằng địa. Buồn thay. Khi đàn chim bay đi thì Hà Nội còn gì?
Tình đồng loại đã ẩn núp ở đâu?
Chuyện của Tiến TrọcCó lẽ chưa bao giờ người Việt lại thấm nhuần để thực hành nhiều đến thế câu tục ngữ “Sống chết mặc bay, tiền thày bỏ túi” như thời điểm hiện tại.