Ông người tầm thước, hơi gầy, nước da mai mái, tóc trên đầu bạc và rụng gần hết. Phần hói vẫn còn một vết hõm sâu vì không còn xương. Ông bảo: “Trong ấy vẫn còn mảnh đạn đấy! Thỉnh thoảng trái gió trở trời, nó cựa quậy, đau tưởng chết!”.
Tôi rất thích tính cách ông khi nói chuyện luôn nhìn thẳng vào mắt người đối diện.
Tòa phúc thẩm khẳng định: Không tìm thấy ý thức đồng phạm
Thưa ông, nguồn gốc từ đâu trong tay ông có tài sản này?
Đây là một dự án chúng tôi được nhượng lại, từ một chủ đầu tư trước đó, có tên là Dự án khu công nghiệp Bắc An Khánh của Công ty TNHH công nghiệp Trường Sinh. Trong đó có 50% cổ phần là của công ty ADISCO do ông Nguyễn Kim Hải là giám đốc, còn lại 50% là của ông Duy Đức Tuấn và tôi.
Như vậy, ông là giám đốc Công ty Trường Sinh, còn ai là người đại diện theo pháp luật?
Tôi là giám đốc, đồng thời là người đại diện theo pháp luật của công ty.
Lý do gì khiến ông phải nhượng lại dự án này?
Tại thời điểm đó, do tuổi cao sức yếu, bản thân là thương binh nên cuối năm 2009, tôi và anh Kim Hải giám đốc công ty ADISCO thỏa thuận, thống nhất cùng nhau bán 80% cổ phần của mình có tại dự án, gồm của anh Hải 50% và tôi 30% cổ phần cho anh Nguyễn Huy Khang.
Và ông biết là ông Khang sẽ đi huy động vốn chứ?
Tôi cho rằng việc huy động vốn để thực hiện dự án là việc làm rất bình thường của chủ đầu tư. Vì thế, ngày 10/10/2009, trước khi ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần cho anh Khang, tôi đã tổ chức họp xin ý kiến các cổ đông, thống nhất bằng văn bản, cùng ký với nội dung: đồng ý bán 80% cổ phần tại dự án Bắc An Khánh cho anh Nguyễn Huy Khang, và đồng ý ủy quyền cho anh Khang vay vốn cho Công ty Trường Sinh để triển khai thực hiện dự án.
Trong văn bản cũng ghi rõ: “Việc huy động vốn phải theo đúng quy định của pháp luật, đúng điều lệ công ty, và đúng luật doanh nghiệp”. Mà thời hạn thực hiện ủy quyền cũng chỉ có 6 ngày, từ ngày 16/12/2009 đến 22/12/2009. Tôi rất tiếc là cơ quan điều tra đã không quan tâm đến chi tiết này.
Hiện nay, khu đô thị Bắc An Khánh đã hình thành và khá hấp dẫn các nhà đầu tư. Tôi vừa tham khảo ý kiến của một chuyên gia bất động sản, mảnh đất hơn 6.000m2 của các ông trị giá không dưới 100 tỷ đồng. Vậy tại sao ông không thoát khỏi vụ án lằng nhằng này bằng cách trả lại tiền và thu tài sản của mình về?
Tôi cũng muốn kiếm lời lắm chứ! Nhưng mục tiêu của tôi là chuyển nhượng thôi. Đời dự án thì dài mà sức khỏe mình có vấn đề rồi, thương binh nặng, vất vả không cố được. Ai ngờ vụ án xảy ra, họ cố lôi tôi vào vòng lao lý, còn khốn khổ hơn. Tôi đã từng đề nghị với bên công an rằng, hãy trả tôi tài sản, tôi trả lại tiền, nhưng họ không đồng ý.
Trong mỗi vụ án, bao giờ các chuyên gia pháp lý cũng quan tâm phân tích động cơ của hành vi phạm pháp. Vậy động cơ của ông trong vụ việc này là gì?
Động cơ của tôi rõ như ban ngày, tôi có cổ phần muốn bán, ai muốn mua thì tôi bán. Ai trả đúng giá mình mong muốn thì bán. Bánh đúc bầy sàng, tiền trao cháo múc.
Và ông không có động cơ huy động vốn?
Tôi tham gia huy động vốn làm gì? Thực hiện dự án là cả mấy trăm tỷ đồng. Bán cổ phần xong rồi thì việc triển khai dự án là của người ta. Làm được thì người ta hưởng, thua người ta chịu. Lý do gì liên quan đến mình?
Thế sao trong các bản cáo trạng, từ sơ thẩm đến phúc thẩm, rồi lại sơ thẩm, ông đều vẫn bị quy kết là đồng phạm?
Tôi cho rằng đây là một âm mưu thâm độc. Bởi lẽ sau 6 ngày ủy quyền cho anh Khang đi huy động vốn cho công ty để triển khai dự án với cam kết là “việc huy động vốn cho công ty phải đúng quy định của pháp luật, đúng điều lệ công ty, và đúng luật doanh nghiệp” thì mọi hành vi huy động vốn của anh Khang không liên quan đến tôi, kể cả đúng hay không đúng, kể cả lừa đảo hay chính đáng.
Nhưng cơ quan công an lại khẳng định là ông có ký một số giấy tờ để tiếp tay cho ông Khang trong việc huy động vốn này?
Tôi xin khẳng định là tôi không ký bất cứ một văn bản nào khác liên quan đến việc huy động vốn khuất tất của anh Khang. Những giấy tờ mà cơ quan công an đưa đi giám định về những khuất tất này đều là bản photocopy. Không có bản gốc. Tại các phiên tòa, anh Khang cũng đã thừa nhận có những hành vi như: tự ý chỉnh sửa văn bản hoặc hợp đồng rồi, nhưng người ta vẫn không nghe, trừ phiên phúc thẩm.
Dường như sau phiên tòa phúc thẩm, ông cũng nhẹ lòng hơn một chút?
Đúng là có nhẹ lòng hơn nhưng sự ám ảnh vẫn còn rất nặng nề bởi cái án 16 năm, trong khi mình hoàn toàn vô tội. Kết thúc phiên tòa phúc thẩm, tôi đã rất vui vì hy vọng mình còn nhiều cơ hội để minh oan. Tòa tuyên hủy toàn bộ bản án sơ thẩm , trả hồ sơ yêu cầu điều tra xét xử lại từ đầu bởi cho rằng, tôi không hề biết và không ai báo cho biết về việc huy động vốn của anh Khang.
Trên thực tế và trong hồ sơ cũng không có tài liệu nào thể hiện anh Khang cùng tôi bàn bạc, thống nhất ý chí để cùng thực hiện hành vi phạm tội. Vì vậy, tòa cấp phúc thẩm yêu cầu cần xem xét lại ý thức đồng phạm của tôi trong vụ án này khi các cơ quan tố tụng cáo buộc tôi đã giúp sức cho anh Khang lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
“Người ta đã gán cho tôi nhiều hành vi mà tôi không làm!”
Như ông đã cho hay, thời hạn ủy quyền cho ông Khang đi huy động vốn chỉ có 6 ngày, từ ngày 16/12/2009 đến 22/12/2009. Nhưng còn hợp đồng bán 80% cổ phần tại dự án Bắc An Khánh cho ông Nguyễn Huy Khang thì xử lý như thế nào?
Hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của tôi và của ADISCO cho anh Khang ký ngày 23/10/2009. Sau 5 tháng kể từ ngày ký hợp đồng này, do chậm thanh toán, hợp đồng hết hiệu lực, nên tháng 3/2010, tôi và anh Hải đã ký thanh lý hợp đồng với anh Khang.
Tôi đã thông báo với anh Khang và anh Khang đồng ý. Việc chuyển nhượng cổ phần của tôi cho anh Khang dừng lại ở đây. Tại thời điểm này không có bất cứ rắc rối gì xảy ra. Bởi lẽ, theo quy định của pháp luật thì tất cả những hợp đồng chuyển nhượng quá hạn này đã hết hiệu lực, vô giá trị.
Nhưng rồi cơ hội nào để ông Khang quay lại với ông một lần nữa?
Ấy là vào ngày 15/4/2010, anh Khang lại tìm đến tận nhà riêng của tôi và trao đổi vẫn muốn mua lại cổ phần của tôi. Đương nhiên là tôi đồng ý bởi tôi vẫn muốn sang nhượng tài sản này. Tôi và anh Khang thỏa thuận, thống nhất việc chuyển nhượng. Nhưng rút kinh nghiệm của lần trước, chúng tôi có một số điều khoản thay đổi khác so với đợt chuyển nhượng ngày 23/10/2009, trong đó có việc trao tiền liền tay thì mới bán.
Và lần này thì “tiền trao cháo múc luôn”?
Đúng như vậy, rất sòng phẳng. Ngày 20/4/2010, anh Khang thông báo cho tôi biết đã chuyển số tiền 19 tỷ đồng vào tài khoản của tôi tại ngân hàng Techcombank chi nhánh Bát Đàn. Ngày 21/4/2010, anh Khang đến nhà tôi giao cho tôi giấy chuyển tiền (ủy nhiệm chi có nội dung: Chuyển tiền để mua cổ phần công ty Trường Sinh, người gửi có tên là Nguyễn Khắc Toàn).
Liền với đó, chúng tôi lập biên bản bàn giao số tiền 19 tỷ trên với nội dung số tiền 19 tỷ là của anh Khang giao cho tôi gồm: 4 tỷ là mua cổ phần của tôi và 15 tỷ trả nợ tôi cho khoản anh Khang vay tôi trước đó.
Hợp đồng cũ thì đã quá thời hiệu, hợp đồng mới thì chưa lập mà đã trả tiền trước, ông có cảm thấy điều gì bất thường trong hành vi của ông Khang không?
Ngày 15/4/2010, chúng tôi đã thống nhất rằng, sau khi anh Khang chuyển tiền cho tôi thì tôi có trách nhiệm làm thủ tục chuyển nhượng sang tên cổ phần cho anh Khang. Tôi cho rằng anh Khang tin tôi là người làm ăn đàng hoàng, ít nhất là từ khi quen biết đến nay. Số tiền mà anh Khang chuyển cho tôi là qua tài khoản ngân hàng, lý do chuyển tiền ghi rõ là mua cổ phần của tôi tại Công ty Trường Sinh. Việc chuyển nhượng tôi chỉ giao dịch với một mình anh Khang. Khi giao giấy chuyển tiền cho tôi, anh Khang đã giao cho tôi bản gốc.
Trong biên bản bàn giao tiền, anh Khang khẳng định số tiền chuyển cho tôi là tiền của anh Khang. Và trên thực tế, phải là tiền của anh Khang thì anh ấy mới có bản gốc để bàn giao cho tôi được. Nên trong việc này, tôi hoàn toàn tin tưởng và không thấy có bất cứ điều gì bất thường cả.
Vậy là quyền hạn và trách nhiệm của Công ty Trường Sinh đã được trao cho anh Khang?
Đúng thế, sau khi tôi nhận biên bản bàn giao (giấy chuyển tiền bản gốc) của anh Khang thì ngày 24/4/2010, tôi ký hợp đồng (viết tay) chuyển nhượng cổ phần của mình cho anh Khang, cùng với đó là bàn giao sổ đỏ (bản gốc), con dấu, ĐKKD kèm theo một số giấy tờ liên quan đến Công ty Trường Sinh để anh Khang tự liên hệ với Sở KH-ĐT làm thủ tục sang tên cho anh Khang (theo thỏa thuận trong hợp đồng ký ngày 24/4/2010).
Khi bàn giao, tôi có lập biên bản với nội dung: Anh Khang chỉ được dùng con dấu khi Sở KH-ĐT công nhận anh Khang là giám đốc. Nếu sai, anh Khang phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Có thể liên tưởng như thế này, “con thuyền Trường Sinh” đã được trao cho người khác cầm lái và ra khơi, còn ông Nguyễn Đình Bang đã ở lại trên bờ. Vậy vì sao khi con thuyền gặp bão tố mà ông lại bị chìm xuống biển?
Lòng độc ác, tàn nhẫn, bất nhân của con người không thể lường hết được. Họ đã vu khống cho tôi rất nhiều hành vi mà trên thực tế tôi không hề làm. Họ lại còn tạo ra những chứng cứ giả để buộc tội tôi. Tòa chưa kết tội mà họ đã bắt giam tôi gần 6 năm trời. Khi ấy, tôi thân cô thế cô, mẹ già, vợ dại, con thơ, bản thân thì bệnh tật, thương tích, không ai giúp đỡ. Còn họ có quá nhiều mưu mô xảo quyệt thì làm sao tôi chống đỡ nổi họ.
Ông có thể chứng minh được không?
Vâng, quá trình chuyển nhượng cổ phần của tôi cho anh Khang không có bất cứ chuyện gì xảy ra. Khoảng 2 tháng sau, vào giữa tháng 6/2010, tôi bất ngờ khi Công an quận Đống Đa (Hà Nội) triệu tập tôi lên để hỏi về việc có đơn của anh Thái Khắc Toàn, người đã đứng tên gửi 19 tỷ đồng vào tài khoản của tôi, tố cáo tôi và anh Khang có hành vi lừa đảo chiếm đoạt tiền của anh Toàn.
Khi ấy, tôi mới ngã ngửa và biết rằng, trước và sau khi tôi bàn giao các giấy tờ quan trọng, con dấu và tấm sổ đỏ của Công ty Trường Sinh là cả một thế giới ma trận của đồng tiền mà tôi không hề hay biết.
Ông đang “ở trên bờ”, dưới thuyền người ta làm gì thì đâu có liên quan đến ông?
Thế mới là vấn đề cần phải nói. Cụ thể như việc ngay tại các phiên tòa, anh Khang đã xác nhận về việc tự ý chỉnh sửa một vài điều khoản trong một hợp đồng chuyển nhượng có chữ ký của tôi (đây cũng là bản photo), tự tay viết kê vống lên nhiều lần số tiền mua cổ phần của Công ty Trường Sinh để huy động vốn của anh Thái Khắc Toàn và đằng sau đó cùng nhiều người khác nữa.
Họ đã coi bản hợp đồng chuyển nhượng photo giả mạo ấy là của tôi cùng anh Khang ủ mưu. Họ còn vu khống cho tôi là đã giao sổ đỏ bản gốc, con dấu, giấy đăng ký kinh doanh bản gốc để tiếp tay cho anh Khang đi lừa đảo anh Thái Khắc Toàn…
Sau khi ông Toàn gửi tiền vào tài khoản của ông thì ông mới bàn giao sổ đỏ và con dấu kia mà? Vậy trong vụ việc này, ai lừa ai?
Việc này anh hỏi tôi thì bây giờ tôi biết hỏi ai?
Nhưng với các điều tra viên, ông phải “kêu toáng” lên chứ?
Tôi có trình bày, tôi có đưa ra bằng chứng, nhưng hình như nó đã nằm trong một kịch bản định sẵn, họ không nhận bằng chứng tôi đưa và không ai nghe tôi cả.
Trong bản cáo trạng phiên tòa mới đây nhất, có một tình tiết buộc tội cực kỳ quan trọng, đó là ông Nguyễn Đình Bang ngày 28/5/2010 đã ký quyết định bổ nhiệm bà Hoàng Thị Xuân làm Phó giám đốc Công ty Trường Sinh phụ trách tài chính, có nhiệm vụ huy động vốn để thực hiện dự án. Và sau đó, bà ta đã đi lừa tiền rất nhiều người. Ông đánh giá tình tiết này như thế nào?
Tôi rất tiếc là bản gốc của quyết định bổ nhiệm này đã bị hủy một cách mờ ám trong quá trình điều tra. Nếu không, mọi việc sẽ rất rõ ràng.
Tại sao lại như vậy?
Vì họ tạo dựng lên văn bản này và đã giả chữ ký của tôi, bây giờ tại hồ sơ chỉ có bản photocopy. Ngay khi tôi còn trong trại giam, điều tra viên đã đưa cho tôi xem bản gốc và hỏi tôi về vấn đề này. Tôi khẳng định đây là chữ ký giả. Và chỉ cần chịu khó suy nghĩ một chút sẽ thấy rằng, tôi không có một chút động cơ nào để làm một việc ngu ngốc ấy.
Cổ phần thì bán rồi, tiền thu về rồi, trách nhiệm và quyền hạn tại công ty thì bàn giao rồi, con dấu cũng giao cho anh Khang vào ngày 24/4/2010 rồi. Vậy tôi ký để làm gì và với tư cách gì để ký một quyết định vớ vẩn như thế!
Mà lấy đâu ra con dấu để đóng vào văn bản ngày 28/5/2010 này. Anh xem, với một văn bản giả, chữ ký giả, rồi lại là bản photocopy mà vẫn đem buộc tội tôi thì hậu quả thế nào, mọi người đều đã biết rồi đấy!
Kỳ sau: Cần phân tích sâu sắc lời tuyên của Tòa phúc thẩm