Nhà văn Tạ Duy Anh
Trong yên bình, nhớ về một thời khói lửa
ReablogsChẳng hiểu sao, kỷ niệm về làng quê một thời của tôi, luôn cứ bị chen vào cả cái bóng đen khổng lồ của chiến tranh. Chiến tranh in vào ký ức tôi còn bởi hình ảnh từng đoàn quân cứ nườm nượp đến rồi lại đi khỏi làng
Thói ghen ăn, tức ở
Chuyện của Lão TạThay vì kéo người khác xuống bằng mình, hãy để người khác trở thành hướng phấn đấu của mình để lúc nào đó, hy vọng thế, mình cũng bằng được họ.
Món quà lớn tôi nhận từ Nguyễn Trần Bạt
Chuyện của Lão TạTrong đời mình, tôi luôn cảm thấy mình thực sự đã nhận từ Nguyễn Trần Bạt một món quà lớn, rất lớn, ngoài sức tưởng tượng nên chỉ có thể nói nó vô giá: Đó là tấm lòng tri kỷ lớn của ông.
Những thói xấu lộ thiên
Chuyện của Lão TạTai nạn giao thông, vấn nạn ùn tắc giao thông… rõ ràng là vấn đề gây bức xúc nhất hiện nay, ảnh hưởng tiêu cực đến mọi gia đình, làm suy giảm tăng trưởng kinh tế.
Sâu mọt và giòi bọ
Chuyện của Lão TạSau khi suy nghĩ, tôi bèn nói với ngài Tổng Biên tập là tôi đồng ý với đề nghị của tầng lớp tham nhũng và bài viết nên sửa theo ý tránh từ giòi bọ.
Cần phải trừng phạt nặng hơn
Chuyện của Lão TạTại sao những sự việc kinh hồn như vậy, lại vẫn chưa thực sự đánh động dư luận, hoặc ngược lại, chưa bị dư luận quan tâm bằng cách đánh động theo kiểu cảnh báo tội ác từ xa?
Khát vọng muôn đời
Chuyện của Lão TạHẳn bà tôi thấy nó, thứ được gọi là chữ mà tôi thường viết như rắc tấm cho gà ấy, phải cao sang, phải thiêng liêng lắm. Nó là niềm hy vọng không thể diễn tả thành lời được của bà hướng về tôi.
Trung du
Chuyện của Lão TạThỉnh thoảng, để đỡ thèm, tôi lại tìm đến trung du. Khi đó tôi thường cồn lên vô số ao ước: Giá mình là nhà thơ, họa sĩ... Bất lực, tôi đành ngồi ngắm sao chiều, như nhớ về mắt ai ...
Tiếng gọi đò
Chuyện của Lão TạMột đêm mưa nọ, đúng vào đêm tôi ngủ lại căn nhà xưa, chợt vang lên tiếng gọi đò. Tiếng gọi của người đã luống tuổi. Bọn trẻ con bỗng cười phá lên...