Aa

Mẹ!

Thứ Năm, 27/08/2020 - 07:00

Đối diện thân mệnh, hình hài mạnh - yếu - ốm - khỏe quả là cú hích đáng giá nhất để ta tỉnh táo hơn. Chỉ mong mẹ khỏe là thứ duy nhất trong tâm trí tôi và tất cả ý nghĩa là ở đó.

Mẹ!

Đây là lần thứ 3 mẹ đau nặng.

52 năm có mặt trong đời, từ ngày biết nhận ra thế giới quanh mẹ, quanh mình, lần này là lần thứ 3 mẹ ốm nặng khi bước vào tuổi 80.

Ngày tôi chào đời, mẹ 28 tuổi.

Ngày tôi xa nhà lên chùa ở mẹ 38 tuổi.

Năm nay tôi bước vào tuổi 52, mẹ đã vào tuổi 80.

Hôm nay, mẹ ốm, tuy tình trạng chưa quá xấu, nhưng tôi bỗng thấy ngày ấy như lởn vởn đâu đây.

Tôi viết dòng này trong bệnh viện, nằm gần mẹ, nghe mẹ thở... rên... khó nhọc.

Ngắn dài, mau chậm... thật khó nói với đời người bao tuổi.

Mấy hôm trước, nghe tin mẹ ốm, tôi điện thoại về thăm mẹ, mẹ nói khó thở, cứ đau ở ngực. Thế rồi tôi nhận được tin, em tôi đưa bà lên bệnh viện huyện Hải Lăng. Sáng thứ 3, đang qua Bắc Ninh, tôi choáng váng khi đứa em gái điện thoại khóc... anh ơi, mẹ...

Phải vào Huế. Dịch bệnh, cửa ngõ vào Huế bị đóng.

Biết tôi quyết định đưa mẹ ra Hà Nội trong tình trạng bà đang yếu. Có người khuyên tôi nên xem 1 quẻ nhanh và chính xác nhất, số bà thế nào. Qua chút lưỡng lự, tôi bằng lòng.

Lấy thời khắc tôi gọi, cộng với tuổi bà, người bên kia đầu giây điện thoại bảo: "Số bà đã đóng". Nghĩa là hết số, bà đúng số phải...

"Nếu đưa bà đi xa tiên liệu rất xấu...".

Tôi liên hệ dứt điểm bệnh viện sẽ đến, quyết định đưa bà ra Hà Nội.

1 giờ khuya sáng thứ 3, chiếc xe biển số 74 đưa đến sân Bệnh viện Lao phổi Trung ương dưới cơn mưa tầm tã .

Mẹ nằm đó, khó nhọc trước bệnh tật tuổi già.

Con ngồi bên, thương mẹ, chỉ biết cầu mong... mẹ chóng qua bệnh tật.

Tôi còn bao tuổi... mẹ còn bao năm...

Tôi ở đâu mà qua mẹ tôi có mặt ở đây giờ này? Tôi đã lớn khôn thực sự chưa?

Mỗi lần nhìn hình hài mẹ tôi hay nghĩ vậy.

Tôi đi ra từ trong mẹ, trong vô số điều kiện nữa có mặt xa và gần...

Con vẫn đi... nhiều lúc dừng lại, như nhận ra... là đang đi trong sờ soạng, giữa nhân sinh vô vọng vì phía trước là vô cùng!

Có thật là đạo đang ở đây, ở trong đời sống hằng ngày mà không cần kiếm tìm nữa?

Đạo là thế nào?

Ta tìm gì ở đó? Nhiều lắm... lắm khi chỉ là mớ lý luận mông lung.

Nhìn đời mẹ đi qua, con lớn lên, một vòng, tròn - méo - vô định.

Đối diện thân mệnh, hình hài mạnh yếu ốm khỏe quả là cú hích đáng giá nhất để ta tỉnh táo hơn. Chỉ mong mẹ khỏe là thứ duy nhất trong tâm trí tôi và tất cả ý nghĩa là ở đó.

Ý kiến của bạn
Bình luận
Xem thêm bình luận

Đọc thêm

Lên đầu trang
Top