Nhà báo Trần Đăng Tuấn

Đồ cũ, ngày gặp lại

Đồ cũ, ngày gặp lại

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Lại nhìn cái máy nhắn tin: Thì ra trong đời mình, mọi thứ đầy lên nhanh lắm, nhìn lại thấy khó tưởng tượng nổi. Đầy đến mức trào ra không đậy lại được đâu.

Cơ hội mưu sinh

Cơ hội mưu sinh

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Ban ngày chắc cậu này chỉ lang thang ngoài bãi biển. Tối đến, cậu đến một vài quán cafe, ngồi lầm lì uống vodka. Rồi đến lúc nào đó, khi rượu đã ngấm, cậu lôi ghita ra chơi, không nói không rằng. Lại nhấp vodka. Thường đến đêm thì bốc, hát như trút gan ruột. Say thì về. Hôm sau có thể lại đến quán khác. Các quán ấy bao tiền đủ để cậu ta sống, có chỗ ở...

Quán Nghi Xồm

Quán Nghi Xồm

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Các ông xem, nó bỏ lại đến hai phần ba. Gọi cho lắm vào. Gọi nhiều thì tôi được nhiều tiền, mất gì của tôi. Nhưng đây này, riêng món ốc chuối đậu, tôi phải ăn mòn bát thiên hạ, thử nấu trăm lần thêm bớt mới vừa ý. Nó ăn được bao nhiêu đâu, giờ đổ đi. Tiền nó trả nhưng tức anh ách. Mà đến ăn cũng ngu, đã ốc chuối đậu lại còn thịt gà, thịt bò!

Người Bắc ở trời Nam

Người Bắc ở trời Nam

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Có người lựa chọn và quyết tâm khởi nghiệp. Có người vì yêu một góc vườn dừa mà ở lại. Có người định đi một tháng vì công chuyện đến đây, nay ở lại, có thể cả đời...

Bộ lịch yêu thương

Bộ lịch yêu thương

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Những khoảnh khắc tuyệt vời của cảnh sắc và trẻ em vùng cao được các tay máy lưu giữ lại đã làm nên một bộ ảnh giàu chất thơ, đem lại những khám phá đầy bất ngờ.

Đi một ngày đàng

Đi một ngày đàng

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Và tôi muốn khóc. Vì sự thiếu hụt của tôi so với Michky và P.G về tư duy độc lập. Và vì chiều sâu nghị lực của đồng bào tôi, cái chiều sâu của tư duy tự lập đẫm mồ hôi và tình yêu thương. Những người ruột thịt của tôi mà tôi chưa bao giờ hiểu hết. Giá như Michky và P.G gặp người phụ nữ lam lũ ấy. Không phải là chúng tôi. Mà cô ấy mới khiến họ không thể nào quên.

Quán lá dọc đường

Quán lá dọc đường

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Nghĩ miên man: Vậy là cái cuộc sống kinh tế này nó vẫn cho người ta những cơ hội mới. Sự náo nhiệt phát triển cho mỗi người một cơ may. Nhưng họ sẽ giàu lên bằng cách gì nhỉ? Bán đất, có đống tiền. Nhưng để làm gì? Vợ có thể nấu mỳ tôm ngon. Chồng rất chăm. Họ sẽ sử dụng triệu đô vào việc gì?...

Khóc rồi, thì phải cười...

Khóc rồi, thì phải cười...

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Những lần đầu lên đây, tớ cũng khóc như cậu đấy. Nhưng rồi tớ nghĩ, đi lên đây không phải để khóc, mà để làm việc gì có ích giúp thêm cho tụi trẻ con. Nếu cười thì đi được nhiều hơn, giúp được nhiều hơn!

Một thèm muốn xa xỉ....

Một thèm muốn xa xỉ....

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Sáng dậy sớm, đạp xe ven hồ Tây lao xao tiếng người dậy sớm trong làn gió ban mai mùa hạ, rồi gọi cửa quán quen, ngồi ở ốc đảo thanh bình này nhìn hồ, đến lúc nào cũng được. Không biết có nên cầm thêm laptop hay iphone không, để lướt mạng? Chắc là không nên, thêm rối rắm, mà cũng có ích gì đâu cho đời, cho mình...

Như đã dứt một bài ca

Như đã dứt một bài ca

Chuyện của Tuấn "cơm có thịt"

Công chúng là những người với bao niềm vui và nỗi đau riêng sâu kín. Công chúng cần nghệ thuật trong trẻo và nhân nghĩa hơn mọi thứ trên đời. Và khi có người nào với tài năng của mình chuyển đến trái tim họ dòng suối trong trẻo đó, thì tình yêu của họ với nghệ sỹ ấy tự nhiên được nhân lên và sâu đậm như thể những đàn chim yêu ánh trời...

Thương hiệu dẫn đầu

Lên đầu trang
Top